Khi khắp thế giới đang đối mặt với cuộc sống tự cách ly, kiến trúc sư người Ukraina Sergey Makhno dự đoán, cuộc sống sau khi đại dịch kết thúc sẽ không còn như trước. Các giá trị về cuộc sống và thói quen của chúng ta sẽ thay đổi, nhà cửa của chúng ta cũng thay đổi dưới ảnh hưởng ấy.
Sau khi buộc phải tự cách
ly trên các tầng lầu chồng lên nhau, thường không có ban công hoặc sân thượng,
chúng ta sẽ rất muốn có một ngôi nhà. Có thể nhỏ thôi, nhưng ngôi nhà ấy phải
có một sân ở tầng thượng, nơi chúng ta có thể uống cà phê vào buổi sáng.
Nhà riêng chứ không phải
căn hộ chung cư
Thời nào cũng vậy, chức
năng chính của ngôi nhà là an toàn. Ban đầu, nó là nơi ẩn náu khỏi thời tiết xấu
và động vật săn mồi. Bây giờ, người ta cần một ngôi nhà có thể giúp cách ly khỏi
xã hội một cách hiệu quả. Ngôi nhà lúc này còn cho ta nơi trốn tránh khỏi virus
và các bệnh truyền nhiễm. Quá trình đô thị hóa phải thoái bộ khi chúng ta bắt đầu
chuyển ra sống ở những ngôi làng nhỏ và vùng ngoại ô thành phố.
Hầm tốt hơn không gian mở
Những gì mà đại dịch đã
khiến chúng ta đang trải qua chẳng khác nào các bộ phim về ngày tận thế. Mong
muốn chuẩn bị cho ngôi nhà của bạn có thể trụ vững trước các hiểm họa tự nhiên
hay nhân tạo không còn là chuyện kỳ lạ nữa. Sẽ không chỉ có một garage gần nhà,
mà còn có một cái hầm, một tầng “âm” kiên cố, có chỗ chứa thức ăn, nước uống.
Chúng ta sẽ nói lời tạm biệt với một trong những xu hướng chủ đạo trong những
năm gần đây: không gian mở, tiền sảnh, phòng khách, phòng ăn và nhà bếp thông
nhau thành một thể thống nhất. Sau hậu quả của đại dịch, khu vực tiền sảnh sẽ
được tách ra để chúng ta có thể giày dép, quần áo và đồ đạc bên ngoài, thay vì
mang bụi bẩn ngoài đường vào nhà.
Tự chủ điện nước và kết nối
mạng
Các tòa nhà của tương lai
sẽ độc lập với nguồn cung cấp nước và nhiệt lượng riêng. Giếng địa nhiệt đang
trở nên phổ biến. Ngoài nước, các giếng này có thể cung cấp một phần nhiệt lượng
cho nhà ở.
Để an toàn hơn, mạng lưới
nhiệt lượng có những nguồn khác như: bếp, lò sưởi, nồi hơi dùng nhiên liệu hóa
thạch, máy phát điện, dùng nhiên liệu, các tấm pin mặt trời. Các trạm mini tự vận
hành tạo ra năng lượng thay thế rồi sẽ trở thành hiện thực. Mục tiêu là độc lập
với thế giới bên ngoài, giảm thiểu rủi ro trong trường hợp cách ly hoàn toàn.
Internet vệ tinh hiện là
một dịch vụ đắt tiền và bất tiện, chỉ một số tổ chức và cá nhân tiếp cận được,
như các công ty vận tải hàng hải, khai khoáng và xây dựng, cùng các tổ chức quân sự. Trong tương lai, phương tiện này sẽ
nhanh chóng được phát triển để được sử dụng trong khu vực dân sự, cho phép
chúng ta truy cập internet với tốc độ rất nhanh.
OneWeb và SpaceX đã có kế
hoạch phủ sóng toàn bộ hành tinh bằng công nghệ này trước khi đại dịch bắt đầu.
OneWeb đã triển khai đưa 40 trong số 648 vệ tinh theo kế hoạch lên quỹ đạo Trái
đất, trong khi dự án starlink của SpaceX dự tính sẽ phóng 12.000 vệ tinh lên quỹ
đạo thấp vào giữa năm 2020.
Theo Tạp chí Gỗ và Nội thất
Nhận xét
Đăng nhận xét